Old school Swatch Watches
TatCa.Yn.Lt
Skip to main content
toggle navigation
Menu nhanh
Chính sách
Nội quy
Công cụ tiện ích
Tool soi mã nguồn
Công cụ tạo mã màu, test mã màu, lấy mã màu PRO
Tool mã hóa, Giải mã all Pro
Công cụ làm đẹp Code HTML, CSS, C Style, JSON cực PRO
Tool nén và làm đẹp CSS PRO
Công cụ tiện ích đa chức năng - Tự tạo và thiết kế CSS theo phong cách của bạn
Tool test Code cực PRO
Tool mã hóa, Giải mã JavaScript và Văn bản
Tool chuyển mã HTML sang Ký tự đặc biệt
Tool chuyển HTML sang BBCode kèm tool mã hóa sang ký tự
Tool chuyển đổi Code HTML sang PHP
Tool chuyển HTML sang BBCode 2
Tool test mã màu
Công cụ mã hóa và giải mã ký tự văn bản
Tool làm đẹp HTML
Tool đếm ký tự PRO
Công cụ chuyển tiếng Việt có dấu sang không dấu
Công cụ gỡ bỏ Code HTML
Tiện ích khác
Tool tạo chữ nhiều màu
Left
Lưu trữ, chia sẻ tập tin
Công cụ lấy CSS và HTML của 1 trang bất kỳ
Tool vẽ hình lạ mắt Pro
Tool dịch ngôn ngữ
Đưa wap/wep/blog lên Google nhanh
Left
Đối tác
SuperOr
TruyenDoc
DoanhLinh
All phát triển bởi:
Duy_Doanh
Liên hệ:
Fb
-
Call
Thông báo
Chào mừng bạn ghé thăm wap
TatCa.Yn.Lt
của chúng tôi!
Nếu bạn phát hiện thấy có gì bất thường như (vi phạm bản quyền, link die, lỗi code...).
Hãy thông báo cho Admin tại
nhóm FaceBook
hoặc kênh
YouTube: Shared Channel
biết để khắc phục ngay...
Chân thành cảm ơn và chúc vui vẻ..!
Tiện ích
Loading...
Tìm kiếm nhanh
Trang chủ
>
Truyện ma - Kinh dị
Tìm kiếm
|
Đang Online: (
1
)
↓↓
Tình yêu không mật mã
Duy_Doanh
19:59, 03/12/2016
lượt xem
Tô Cẩm cúi đầu nghĩ, “Anh và Chi Chi là đồng nghiệp, đúng là thiên thời địa lợi nhân hòa, đứa trẻ đó liệu có phải là con của anh không?”
Cằm của Lục Hiển Phong như sắp rơi xuống đất. Anh không thể ngờ Tô Cẩm lại có thể đưa ra kết luận như vậy.
Bành Tiểu Ngôn suýt chút nữa thì phun cả canh gà, cô ho khục khục, vừa ho vừa nhận xét: “À… à… rất có khả năng…”
Lục Hiển Phong giơ tay xin hàng, “Bằng chứng. Trước khi định tội mời hai vị trinh thám đưa ra bằng chứng”.
“Nếu để tôi tìm ra bằng chứng”, Tô Cẩm lạnh lùng nói, “Tôi nhất định sẽ thay Chi Chi róc xương lóc thịt anh”.
Bành Tiểu Ngôn nói được làm được, ngay lập tức cô xin nghỉ phép, buổi chiều lên xe khách đi thẳng đến thành phố Lâm.
Vì thế khi Tô Cẩm tan học, đi xe bus về thành phố, rồi lại từ đó bắt xe về địa chỉ phong 902 nhà B số 16 khu Cẩm Hoa thì chỉ gặp một mình Lục Hiển Phong.
Lục Hiển Phong mở cửa, chỉ kịp nói một câu “Đang đun nước trong bếp” rồi vội vàng chạy đi, Tô Cẩm còn không kịp nhìn rõ hoa văn trên chiếc tạp dề của anh ta.
Cô thay dép lê rồi bước vào phòng ăn, nhìn thấy trên bàn đã bày biện xong ba đĩa thức ăn, thịt bò xào hành, sườn và một món chay. Đều là… các món ngon cả.
Tô Cẩm ngạc nhiên thần mặt mất một phút rồi mới bước tới cửa nhà bếp, hoài nghi hỏi người đàn ông đang đánh trứng gà ở cạnh bếp: “Anh có phải là Lục Hiển Phong không?”
Lục Hiển Phong ngạc nhiên quay đầu lại, “Cô có ý gì thế?”
Tô Cẩm nhìn dáng vẻ nấu nướng lành nghề của anh ta, liền châm biếm: “Tôi nghi ngờ anh bị cô thôn nữ đảm đang nhập vào người”.
Lục Hiển Phong cười, nói: “Sao cô lại cho rằng tôi không biết nấu ăn? Tóm lại là cô không hiểu gì tôi cả”.
Tô Cẩm yên lặng. Quả thực là cô không hiểu gì về người đàn ông này, ngoài việc miệng lưỡi của anh rất lợi hại, khả năng châm biếm của cô cũng không đối chọi nổi, cô chỉ biết anh ta làm cố vấn pháp luật cho tập đoàn Hưng Hòa, là đồng nghiệp của Lâm Chi Chi. Ngoài những điều này ra, cô thực sự không biết gì về anh ta nữa.
Đột nhiên trong lòng Tô Cẩm dấy lên mối nghi ngờ lớn. Vì sao cô lại có thể tin tưởng vào người này? Bởi vì anh ta là bạn của gia đình Hình Nguyên? Hay vì anh ta là đồng nghiệp của Chi Chi?
Hoặc là bởi vì… anh ta đã thay cô giải quyết những khó xử với Ngạc Lâm?
“Ăn cơm thôi”, Lục Hiển Phong hất cằm ra hiệu về phía sau lưng cô, “Phải đi rửa tay trước đã”.
Tô Cẩm cởi áo khoác, nhân cơ hội vào phòng vệ sinh quan sát kỹ lưỡng căn hộ.
Diện tích căn hộ không đến chín mươi mét vuông, nhưng do ở trên tầng cao và phòng hướng ra ngoài nên ánh sáng rất hợp lý. Đồ đạc trong phòng bố trí rất đơn giản, dường như không có vật gì thừa, có thể thấy căn phòng này không thường xuyên có người đến ở.
Trong phòng tắm chỉ có một bộ đồ vệ sinh, mang phong cách của đàn ông, khăn lau cũng có màu xanh đen. Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng trong phòng này không có dấu tích của bất kỳ người nào đặc biệt là phụ nữ trẻ tuổi khiến Tô Cẩm thở phào nhẹ nhõm. Không thể nói ra được suy nghĩ của cô cụ thể là gì, Tô Cẩm tạm thời cũng không muốn tìm hiểu kỹ lưỡng.
Rửa tay xong, Lục Hiển Phong đã sắp xếp xong bát đũa.
Tô Cẩm ngồi đối diện với anh ta, nghi ngờ nhìn quanh, “Đây là… nhà của anh à?”
Lục Hiển Phong nói mà không ngẩng đầu: “Nhà mẹ tôi”.
Tô Cẩm nhìn mặt anh ta có vẻ không vui, thì suy đoán – Lẽ nào… bác không còn nữa?
Lục Hiển Phong nhìn cô, ít nhiều có vẻ mất kiên nhẫn, lắc đầu, “Không phải. Bà và bố dượng tôi chuyển đến sống ở ngoại ô phía nam, ở đó không khí trong lành hơn. Đây là nơi chúng tôi sống trước đây”.
“Ồ”. Tô Cẩm không biết nói sao cho phải, im lặng một chút rồi mới nghĩ đến một vấn đề quan trọng khác, “Vì sao anh đoán được tôi đang nghĩ gì… Suy nghĩ của tôi rất dễ đoán sao?”
Lục Hiển Phong hướng về phía cô, ánh mắt đầy vẻ tinh quái, “Suy nghĩ của cô không cần đoán cũng biết, hiện hết lên trên mặt rồi mà”.
Nghe nói như vậy, Tô Cẩm có vẻ hơi buồn.
“Sau khi bố mẹ tôi ly dị, tôi và mẹ sống ở đây”. Lục Hiển Phong vừa gắp thức ăn cho cô vừa thờ ơ giải thích: “Phía bên công ty tôi cũng có nhà, hầu hết đồng nghiệp đều sống ở gần đó. Bây giờ tôi muốn điều tra về công ty nên không muốn cô liên quan đến họ, ở đây vẫn an toàn hơn”.
Tô Cẩm vội hỏi: “Có tin tức gì chưa?”
Lục Hiển Phong không nói gì, chỉ yên lặng ngồi ăn.
“Lục Hiển Phong?” Tô Cẩm có chút lo lắng, “Có phải là có tin xấu không?”.
Lục Hiển Phong hạ đũa xuống. Lông mày hơi chau lại, dường như có việc rất hệ trọng.
Anh nghĩ một lát rồi nói: “Tô Tô, tôi cảm thấy cần phải nhắc nhở cô một điều: chúng ta chỉ tìm người, không cần phải hiểu những chuyện khác có được không?”
Tô Cẩm lặng người giây lát, “Nhưng bên công ty cô ấy…”
Đột nhiên Lục Hiển Phong ngắt lời cô: “Cô có tin tôi không?”
Vẻ mặt anh rất nghiêm túc, nghiêm túc đến nỗi nét mặt lộ rõ vẻ trầm tư. Tuy nhiên, ánh mắt nhìn cô rất chăm chú và chân thành.
Trong lòng Tô Cẩm không phải là không do dự, nhưng đối diện với đôi mắt ấy – đôi mắt yêu ma, khi anh ta chăm chú nhìn cô, dường như trời và đất đều biến mất, thế giới của anh ta chỉ còn có cô, cảm giác như câu trả lời của cô có ý nghĩa vô cùng quan trọng với anh ta.
Khi đôi mắt ấy nhìn cô, nói “Không” rõ ràng là điều không thể.
Chỉ có thể gật đầu.
Mặc dù cái gật đầu có chút gì đó không tình nguyện, nhưng anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn, “Đã tin tôi rồi thì đừng hỏi quá nhiều như thế nữa”.
“Anh…” Tô Cẩm cảm thấy như bị mắc lừa, trong lòng cảm thấy vô cùng bực tức.
“Tô Tô”, Lục Hiển Phong với tay qua bàn cầm lấy tay cô, nắm chặt rồi lại thả ra, thái độ trầm tĩnh hơn trước, “Ở công ty, Chi Chi là trưởng bộ phận an ninh, có thể coi là thuộc tầng lớp lãnh đạo. Cô ấy tiếp xúc với rất nhiều bí mật nội bộ công ty. Cho dù là cô ấy đang trải qua điều gì thì đối với cô, đối với Bành Tiểu Ngôn mà nói, tham gia vào những bí mật như vậy là không hề sáng suốt”.
Tô Cẩm không biết nên trả lời thế nào. Những điều anh ta nói cô chưa từng nghĩ đến, nhưng ngữ khí của anh ta khiến cô cảm thấy lo lắng.
Trên thực tế, từ khi Lâm Chi Chi mất tích, cô cũng có suy nghĩ như anh ta, rất lo lắng nhưng chưa bao giờ thấy sợ hãi, bởi cô biết Lâm Chi Chi là người rất bản lĩnh, bọn côn đồ lưu manh có động tới cô thì cũng phải dè chừng. Khả năng lớn nhất là cô đi thực hiện một công việc bí mật nào đó, trước khi đi không kịp liên lạc với Tô Cẩm bởi cô say rượu, chỉ là như vậy mà thôi. Nhưng lời nói của Lục Hiển Phong khiến trong lòng cô xuất hiện sự sợ hãi mới, bắt cô phải đối diện với những phỏng đoán mà cô không mong muốn, cũng không dám nghĩ đến.
“Có phải là anh biết gì rồi không?”
Lục Hiển Phong lắc đầu, “Không”.
Tô Cẩm cảm nhận được sự do dự trong lời nói của anh ta, cô nhìn anh ta tức giận, “Thế anh dọa tôi sao?”
“Không phải là dọa”. Lục Hiển Phong khẽ vỗ lên mu bàn tay cô, có vẻ hơi mất kiên nhẫn, “Tô Tô, cô nghe tôi. Chúng ta chỉ tìm người, tìm những nơi mà cô ấy có thể đi… Cô và Bành Tiểu Ngôn, nếu không thể bình tĩnh ngồi nhà chờ tin tức từ cảnh sát thì hãy đi tìm những thông tin như vậy, nhưng nhất định phải nhớ lời dặn của tôi: nhất định không được nhúng tay vào chuyện công ty của Chi Chi, tôi không muốn cô gặp nguy hiểm”.
«
1
...
9
10
11
12
13
...
69
»
Bạn đang xem trang: [
11
]
Chuyển đến trang:
↑↑
Đánh giá bài viết
Chia sẻ bài viết ???
-
Chia sẻ tới:
-
-
-
-
BBCode:
Link:
Cùng chuyên mục
●
Tiếng gào trong đêm
●
Tiếng chuông
●
Thay hồn đổi xác
●
Oan hồn trinh nữ
●
Oan hồn bên bến sông
Bạn đã xem chưa?
●
Chi Tiết Về Xiển Bột
●
Vì sao người sống không còn thăm người chết được nữa
●
Ngủ với cô gái áo xanh
●
Ảo thuật bài đơn giản
●
Vài Chi Tiết Về Trạng Quỳnh
Đầu trang
-
Giới thiệu
-
Điều khoản
-
Chính sách
-
Liên hệ FB
Thống kê truy cập