TatCa.Yn.Lt
Skip to main content
toggle navigation
Menu nhanh
Chính sách
Nội quy
Công cụ tiện ích
Tool soi mã nguồn
Công cụ tạo mã màu, test mã màu, lấy mã màu PRO
Tool mã hóa, Giải mã all Pro
Công cụ làm đẹp Code HTML, CSS, C Style, JSON cực PRO
Tool nén và làm đẹp CSS PRO
Công cụ tiện ích đa chức năng - Tự tạo và thiết kế CSS theo phong cách của bạn
Tool test Code cực PRO
Tool mã hóa, Giải mã JavaScript và Văn bản
Tool chuyển mã HTML sang Ký tự đặc biệt
Tool chuyển HTML sang BBCode kèm tool mã hóa sang ký tự
Tool chuyển đổi Code HTML sang PHP
Tool chuyển HTML sang BBCode 2
Tool test mã màu
Công cụ mã hóa và giải mã ký tự văn bản
Tool làm đẹp HTML
Tool đếm ký tự PRO
Công cụ chuyển tiếng Việt có dấu sang không dấu
Công cụ gỡ bỏ Code HTML
Tiện ích khác
Tool tạo chữ nhiều màu
Left
Lưu trữ, chia sẻ tập tin
Công cụ lấy CSS và HTML của 1 trang bất kỳ
Tool vẽ hình lạ mắt Pro
Tool dịch ngôn ngữ
Đưa wap/wep/blog lên Google nhanh
Left
Đối tác
SuperOr
TruyenDoc
DoanhLinh
All phát triển bởi:
Duy_Doanh
Liên hệ:
Fb
-
Call
Thông báo
Chào mừng bạn ghé thăm wap
TatCa.Yn.Lt
của chúng tôi!
Nếu bạn phát hiện thấy có gì bất thường như (vi phạm bản quyền, link die, lỗi code...).
Hãy thông báo cho Admin tại
nhóm FaceBook
hoặc kênh
YouTube: Shared Channel
biết để khắc phục ngay...
Chân thành cảm ơn và chúc vui vẻ..!
Tiện ích
Loading...
Tìm kiếm nhanh
Trang chủ
>
Truyện ma - Kinh dị
Tìm kiếm
|
Đang Online: (
1
)
↓↓
Tình yêu không mật mã
Duy_Doanh
19:59, 03/12/2016
lượt xem
Lục Hiển Phong tự nói với mình: “Em cũng hy vọng như vậy”.
Tô Cẩm ngồi khoanh chân dưới nền nhà, giơ miếng xương kho vừa tiện tay lấy trong bếp ra khua qua khua lại trêu Vodka.
Vodka nhảy nhiều đến nỗi thở phì phò mà vẫn không lấy được, lao vào lòng cô, kêu ư ử giống như đang bị bắt nạt.
Tô Cẩm không nhịn được cười thành tiếng, “Xem nào, ngay cả mỹ nhân kế cũng biết, đúng là thành tinh rồi!”
Hàn Hiểu ngồi ở sofa gần đó đang chậm rãi gặm táo, mắt nhìn Vodka. “Con Vodka này nhà chị hằng ngày đều bảo vệ chị rất chặt, ngay cả động vào, nó cũng không cho.”
Tô Cẩm đặt miếng xương vào trong đĩa của Vodka rồi lấy tờ giấy ăn Hàn Hiểu đưa cho để lau tay. “Chị đang trong chế độ đặc biệt… không phải an toàn là điều quan trọng nhất sao?”
Hàn Hiểu bĩu môi, vừa nhìn Vodka gặm xương một cách ngon lành vừa nói: “À, dự án ở thành phố C của em, chị nghe thấy một số lời đồn thổi, em có muốn biết không?”
Tô Cẩm hơi ngạc nhiên. Cô biết Hàn Hiểu không phải là người thích quan tâm đến chuyện không liên quan đến mình, chị nhắc đến “lời đồn thổi”, lẽ nào lại liên quan đến mình?
“Là như thế này”, Hàn Hiểu nói, “dự án của Hải Công chugn1 ta, do lực lượng kỹ thuật không đủ phải giao một phần công việc cho bên ngoài nhận thầu đúng không?”.
Tô Cẩm gật đầu.
“Bên ngoài muốn nhận thầy phải tham gia đấu thầu theo quy định của công ty đúng không?”
Tô Cẩm lại gật đầu.
Điều này trước khi đến Hải Công cô cũng đã biết. Về cơ bản, những dự án lớn đều thực hiện hình thức này, bởi vì nhiều nguyên nhân nên phải san bớt một số công việc cho bên ngoài nhận thầu. Dự án ở thành phố C, trên thực tế là một thí điểm Hải Công đem một bộ phận kỹ thuật của mình về làm dự án ở đại lục. Lực lượng kỹ thuật có hạn nên không thể làm hết toàn bộ dự án.
“Phần công việc bên ngoài nhận thầu của dự án ở thành phố C đều giao cho công ty kỹ thuật tên là Trương Hoàn làm.” Mặc dù trong phòng không còn ai khác. Hàn Hiểu vẫn hạ giọng nói nhỏ: “Nghe nói không thông qua đấu thầu, khi lãnh đạo dự án họp, đại diện của họ cũng có mặt. Người phụ trách dự án nói, công ty này đã hợp tác với Hải Công nhiều lần, chất lượng cũng đảm bảo…”.
Tô Cẩm lại gật đầu một lần nữa.
Cô mới tham gia vào dự án này, vài lần họp cũng không gặp người của Trung Hoàn. Nhưng cô cũng không hào hứng với việc Trung Hoàn tham gia vào dự án, điều này vốn dĩ không phải là vấn đề khiến cô phải lo lắng.
“Phần do em phụ trách…” Tô Cẩm chau mày nhớ lại. “Hình như chỉ có phần lắp đặt bên chiết xuất là do họ phụ trách. Trình độ của họ như thế nào?”
Hàn Hiểu lắc đầu. “Điều này không phải là dễ nói. Chị chỉ biết tổng giám đốc của Trung Hoàn là một người rất lợi hại, lại rất giỏi lấp liếm những sai trái của mình. Năm ngoái cũng óc một dự án, kỹ thuật bên họ và kỹ thuật bên mình, chính là Tiểu Hứa, do có tranh chấp về bản vẽ, kết quả là tổ chức một cuộc họp, vị tổng giám đốc này cũng tham gia, đập bàn ầm ầm, mắng Tiểu Hứa đến mức cậu ta chảy nước mắt.”
Tô Cẩm ngạc nhiên. “Lẽ nào vì thế nên Tiểu Hứa phải đi làm dự án ở Thượng Hải?”
Hàn Hiểu gật đầu. “Vì thế em phải cẩn thận một chút. Người ta hợp tác với Hải Công không phải là một, hai nam, là cây đại thụ, lại có hậu thuẫn, nếu có mâu thuẫn gì thì em cũng phải cố mà nhẫn nhịn.”
Tô Cẩm lặng đi, cúi đầu rồi nói: “Nếu như em sai, nhất định em sẽ chịu nhẫn nhịn”.
Hàn Hiểu nhếch miệng cười, trong lòng ít nhiều cảm thông. Cô biết cô gái này sẽ nói như vậy. Có lẽ bởi suy nghĩ giống nhau nên mối quan hệ giữa họ mới tốt như vậy.
Hàn Hiểu nhìn cô, dường như thấy nét gì đó của mình thời trẻ. Rõ ràng biết phía trước sẽ gặp khó khăn nhưng vẫn đi đến cùng. Cô nghĩ: Tuổi trẻ thật bàn lĩnh, cho dù gặp khó khăn thì vẫn có bản lĩnh để đối chọi đến cùng.
Hàn Hiểu nhếch môi cười. “Không phải đã định ngày kia mới đi rồi, vì sao lại đổi thành ngày mai?”
Đây hoàn toàn chỉ là thuận miệng nói ra để chuyển chủ đề, nhưng sau khi nghe thấy vậy, Tô Cẩm cúi đầu, mặt mày ủ rũ, mãi mới nói: “Ngày mai… là ngày Ngạc Lâm đính hôn. Nhỡ em không chịu được mà chạy đến xem thì không phải là mất mặt lắm sao?”.
Hàn Hiểu đứng dậy thì chợt lặng người đi. Tô Cẩm vội vàng chạy lại đỡ cô, vội vã hỏi: “Không sao chứ? Không sao chứ?”.
Hàn Hiểu lắc đầu, vuốt tóc Tô Cẩm, tức giận nói: “Không nên quan tâm đến chuyện của người đàn ông đáng bỏ đi đó, cũng may đã có cô gái ngốc nghếch khách hứng hộ em rồi. Nếu sống cùng anh ta thì nửa cuộc đời còn lại của em sẽ toàn là đau khổ mà thôi”.
Tô Cẩm vội vàng gật đầu. “Đúng, đúng, sư phụ dạy rất phải, gặp loại người đàn ông như vậy, nhất định phải tránh xa.”
Hàn Hiểu không yên tâm, lén theo dõi thái độ của cô. “Em đừng có trước mặt chị nói một đằng, trong lòng lại nghĩ một nẻo. Nếu thực sự không để ý thì cần gì phải cố ý tránh xa?”
Tô Cẩm buồn rầu nói: “Đã không để ý rồi. Nhưng… trong lòng vẫn không thể…”.
Hàn Hiểu lại vuốt tóc cô. “Ngoan, lúc nào về chị giới thiệu cho một người tốt. Cao hơn, đẹp trai hơn, tài giỏi hơn anh ta, sau đó chúng ta sẽ dắt anh ấy đi dạo trước cửa nhà người đàn ông đáng ghét kia.”
“Nghe giống như Vodka vậy.” Tô Cẩm cười phá lên, trốn khỏi bàn tay cô. “Sao nghe giống như kiểu Lục Hiển Phong nói thế. Có điều gì thú vị lắm sao?”
Hai mắt Hàn Hiểu sáng lên, đang muốn nói gì đó thì nghe thấy tiếng Hình Nguyên xen vào. “Nhắc đến Hiển Phong, tại sao cậu ấy không đến nhỉ?”
Ăn xong bữa tối mà Lục Hiển Phong cũng không xuất hiện.
Nghĩ đến lúc chiều gọi điện thoại giọng anh hơi kỳ lạ, lúc đầu rất thoải mái, sau đó vài giây lại giống như có công chuyện không muốn bị làm phiền nữa. Tô Cẩm không thể không lo lắng.
Mặc dù anh nói việc của Tiểu Ngôn và Lâm Cường cứ giao cho anh là được, nhưng anh ấy không phải làm siêu nhân. Hơn nữa, khi gặp người đàn ông ở bãi đỗ xe của bệnh viện, thái độ của anh rất lạnh lùng, không thể coi thường được.
Đang nghĩ lung tung thì chợt nghe thấy Hàn Hiểu nói: “Để KGB nhà chị đưa em về, không phải đã quyết định ngày mai đi rồi sao?”.
Tô Cẩm vội vàng xua tay từ chối: “Không cần, em gọi xe là được”.
Hàn Hiểu đứng dậy, lấy áo khoác cho Hình Nguyên, cười nói với cô: “Đại tiểu thư, em nghĩ xem, ở đây không dễ kiếm xe bus đâu”.
Hình Nguyên cười. “Đừng khách sáo, cũng đúng lúc anh có chuyện muốn nói với em.”
Lòng Tô Cẩm vô cùng hồi hộp, điều đầu tiên nghĩ đến là gần đây, cơn ác mộng đó luôn làm phiền cô.
Lòng lo lắng bất an, cô chào Hàn Hiểu rồi lên xe với Hình Nguyên, nhìn ra ánh đèn chiếu bên vệ đường, cô cảm thấy tim đập ngày càng nhanh nhưng không dám chủ động hỏi trước.
“Tô Tô.” Cho đến khi xe chạy qua cổng lớn ở vịnh Nước Nông, Hình Nguyên mới chậm rãi nói với cô: “Mấy người bạn làm cảnh sát bạn anh nói, trước khi bị mất tích cô Lâm đã sắp xếp hết mọi việc cho người thân, có vẻ giống như là…”
“Tự sát?” Tô Cẩm lắc đầu. “Em không tin.”
Hình Nguyên hỏi lại cô: “Vì sao không tin? Không phải là việc gì của cô ấy em cũng biết sao? Có lẽ là cô ấy đã gặp chuyện gì không có lối thoát”.
«
1
...
26
27
28
29
30
...
69
»
Bạn đang xem trang: [
28
]
Chuyển đến trang:
↑↑
Đánh giá bài viết
Chia sẻ bài viết ???
-
Chia sẻ tới:
-
-
-
-
BBCode:
Link:
Cùng chuyên mục
●
Tiếng gào trong đêm
●
Tiếng chuông
●
Thay hồn đổi xác
●
Oan hồn trinh nữ
●
Oan hồn bên bến sông
Bạn đã xem chưa?
●
Đồng Xu Tự Đứng Thẳng
●
Phần 2: Ðoán quân bài khán giả nghĩ (chọn)
●
3 Nên Và Không Nên Trước Khi Ngủ
●
Giỏi đoán tuổi
●
Sự tích cây nêu ngày Tết
Đầu trang
-
Giới thiệu
-
Điều khoản
-
Chính sách
-
Liên hệ FB
Thống kê truy cập